...




Kỉ niệm đẹp, ngày nào với Multiply!





Thứ Năm, 25 tháng 8, 2011

Thiên thần đó là: Mẹ!

14 nhận xét:

  1. Có một đứa trẻ sắp được sinh ra. Một ngày, đứa trẻ hỏi Chúa:
    - “Mọi người nói với con rằng, Đức Ngài muốn đưa con tới trái đất vào ngày mai nhưng con sẽ sống ở đó thế nào khi con còn quá nhỏ bé và không có bất cứ sự giúp đỡ nào?”.
    Chúa trả lời:
    - “Giữa rất nhiều thiên thần, ta đã chọn cho con một người trong số họ. Cô ấy đang chờ đợi con với niềm mong mỏi của hạnh phúc và sẽ chăm sóc con”.
    - “Nhưng ở trên thiên đường con không làm bất kỳ điều gì trừ việc ca hát và mỉm cười. Đó là điều con cần để có được sự hạnh phúc”, đứa trẻ tiếp tục. Chúa trả lời:
    - “Thiên thần của con sẽ hát cho con nghe mỗi ngày, con sẽ cảm nhận được tình yêu từ thiên thần của con và con sẽ cảm thấy hạnh phúc”.
    - “Con làm thế nào để có thể hiểu mọi người nói chuyện với con khi mà con không biết được ngôn ngữ của loài người”.
    - “Dễ thôi, thiên thần của con sẽ nói cho con biết bằng những từ nhẹ nhàng và ngọt ngào nhất mà con sẽ được nghe với lòng kiên nhẫn và sự quan tâm, thiên thần của con sẽ dạy cho con biết cách nói chuyện như thế nào”.
    - Thiên thần của con sẽ bảo vệ con, hi sinh mọi thứ vì con, thậm chí mạo hiểm trong cuộc sống
    Đứa trẻ lại ngước nhìn Chúa và hỏi:
    - “Và con sẽ làm gì khi con muốn được nói chuyện với Người?”.
    Chúa trời liền mỉm cười:
    - “Thiên thần của con sẽ dạy con cách cầu nguyện”.
    Đứa trẻ vẫn lo lắng hỏi:
    - “Con nghe nói trên trái đất có cả những người xấu, ai sẽ bảo vệ con?”.
    - “Thiên thần của con sẽ bảo vệ con, hi sinh mọi thứ vì con, thậm chí mạo hiểm trong cuộc sống”.
    Sự yên lặng thanh bình bao trùm toàn thiên đường. Đến thời khắc đứa trẻ phải xuống trần gian. Đứa trẻ vội vã chuẩn bị đi nhưng rồi lại quay đầu hỏi Chúa:
    - “Thưa Chúa trời, con muốn hỏi một câu hỏi nữa thôi, hãy cho con biết tên thiên thần của con”.
    Chúa mỉm cười nhân từ:
    - Điều đó không quan trọng. Đơn giản hãy gọi cô ấy là “Mẹ”.

    Trả lờiXóa
  2. Vâng, đấy chính là mẹ, không ai khác.

    Trả lờiXóa
  3. Bi là người giúp Vợ thành ....Mum! Heeeeeeee
    Sinh con, rồi mới sinh Cha;
    Sinh Cháu giữ nhà rồi mới sinh Ông!

    Trả lờiXóa
  4. Mẹ là dòng suối mát
    Trong những buổi trưa hè
    Mẹ là khúc nhạc ve
    Gọi mùa hoa rực đỏ. ..

    Mẹ là đường, là ngõ
    Đưa con vào tương lai
    Mẹ là giấc mơ dài
    Với bao điều thật đẹp.

    Mẹ là khung cửa khép
    Ngăn gió lạnh thổi về
    Mẹ là nhà, là quê
    Là yêu thương tha thiết!

    Là những gì con biết
    Không thể nào thiếu rời
    Như biển cả mẹ ơi!
    Lòng mẹ làm sao sánh

    Mẹ là sao lấp lánh
    Trên bầu trời của con…

    Trả lờiXóa
  5. Mẹ tôi.
    Mẹ tôi dòng dõi nhà quê
    trầu cau thừ thuở chưa về làm dâu
    áo sồi nâu, mấn bùn nâu
    trắng trong dải yếm bắc cầu nên duyên

    cha tôi chẳng đỗ trạng nguyên
    ông đồ hay chữ thường quên việc nhà
    mẹ tôi chẳng tiếng kêu ca
    hai tay đồng áng lợn gà nồi niêu

    chồng con duyên phận phải chiều
    ca dao ru lúa câu Kiều ru con
    gái trai bảy đứa vuông tròn
    chiến tranh mình mẹ ngóng con, thờ chồng

    bây giờ phố chật người đông
    đứa nam đứa bắc nâu sồng mẹ thăm
    (tuổi già đi lại khó khăn
    thương con nhớ cháu đêm nằm chẳng yên)

    mẹ tôi tóc bạc răng đen
    nhớ thương xanh thắm một miền nhà quê.


    Sưởi ấm hai tay, ca nước nóng
    Chiều tà chủ nhật, bóng mẹ tôi
    Mỉm cười, mẹ chẳng hé môi
    Nghỉ ngơi trong chút nắng rơi cuối ngày

    Chiếc nồi nhỏ mới rời tay mẹ
    Đựng thức ăn, nhà chủ dành cho
    Đem nằm luống nghĩ phân so
    Họ ăn chắc cả nồi to hết rồi

    Mẹ tôi đó mảnh mai, mất sớm
    Giống bao người thợ giặt, tuổi cùn
    Kiếp nghèo vác nặng, chân run
    Là nhiều quần áo khói hun đau đầu

    Nghề bẩn thỉu sông vùng rừng núi
    Mây đùa vui, khây khỏa tâm hồn
    Khí trời thay đổi đường thôn
    Đàn bà giặt giũ sông khôn nơi này

    Nhớ lúc mẹ không là được nữa
    Tấm thân còm vùi dập cạn hơi
    Ngày càng gầy yếu, mẹ ơi!
    Hỡi ai vô sản, nghĩ thời ra sao?

    Giặt giũ nhiều, mẹ còng lưng xuống
    Thuở đó, tôi đâu biết rằng Người
    Từng mơ áo sạch khoác ngoài
    Thoảng anh bưu điện đoái hoài hỏi thăm



    Mẹ tôi là cả bầu trời
    Mênh mông tình mẹ biển đời mẹ yêu
    Thân cò lặn lội sớm chiều
    Oằn vai gánh nặng trăm điều một thân
    Tháng ngày vất vả lên dần
    Trông con mỏi mắt thương gần thương xa
    Mẹ ơi mẹ khổ qua’ mà
    Trên khuôn mặt mẹ những là nếp nhăn
    Xin me đừng lo nữa mẹ ơi
    Các con nay đã lớn khôn rồi
    Mái tóc mẹ nét già đã điểm
    Đếm cuộc đời ngày tháng dần trôi




    Tóc sâu nhổ giúp mẹ xưa
    Chỉ mươi sợi tóc đục đằn vừa lòng tay
    Chín năm...chín tháng...ngày ngày
    Tóc con xanh, tóc mẹ phai nhạt dần

    Mỗi lần trông mẹ vấn khăn
    Giật mình; sợi bạc còn ngần ấy sao?
    Một đời sung sướng, khổ đau
    Sương sa bạc xóa tóc đầu rụng vơi

    Vo vo sợi giắt đầu hồi
    Lang thang sợi rải khắp nơi trong vườn
    Sợi vương vào bát canh cần
    Bữa ăn còn nghẹn mấy lần, mẹ ơi!

    Rụng rồi, còn bạc chưa thôi
    Mòn thêm cùng với dáng người lom khom.

    Trả lờiXóa
  6. Cảm ơn CG minh họa rất nhiều hình đẹp về "Mẹ".

    Trả lờiXóa